忆秦娥 秋雨(清·范贞仪)

古诗文 忆秦娥 秋雨(清·范贞仪)
释义
忆秦娥 秋雨(清·范贞仪)  
秋雨急。
声声隔个窗儿滴。
窗儿滴。
旧愁新恨,和他同入。
钗头剔去灯花黑,不眠特地重相忆。
重相忆。
秋衫冰透,泪珠渍湿。